Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

HÚ HỒN VÌ...THƠ


Trương Tuần



Truyện vui 
Kết quả hình ảnh cho ngày thơ thứ 15



Chương Một
Mười lăm năm nay Ngọc Hoàng thượng đế rất kinh hãi vào ngày Rằm tháng Giêng. Ngài kinh hãi vì cứ ngày ấy trên cung điện, trên vườn thượng uyển đỏ ối những tờ phướn thơ từ sân Văn Miếu nước Việt tung lên. Một phần Ngài ngại ô nhiễm môi trường thượng đế nhưng cái lo nhất của Ngài là bọn tiên nữ hơ hớ nó vớ được thơ rồi gây nghiện sao nhãng việc cầm ca, nâng khăn sửa túi và cả việc giao hoan với Ngài. Kiểu này chả mấy thiên đình biến thành CLB thơ thì chết cha- Ngọc Hoàng nghĩ vậy mà hồn xiêu phách lạc. Không nhẽ chốn thiên đình lại phải treo tòng teng cái biển : “XIN BỎ KHÍ GIỚI VÀ THƠ BÊN NGOÀI”
Ngọc Hoàng đi đi lại lại nghĩ kế. Ngài gọi ngay Thiên Lôi đến:
-    - Bớ Thiên Lôi, chỉ lát nữa thôi mấy thằng Việt Nam nó thả thơ tối tăm mặt mũi lên thiên đình đó. Ta lệnh cho nhà ngươi làm bão cuốn lô thơ này sang thằng Tàu. Đất nước Trung Hoa là đất của thơ ca với những tên tuổi Bạch Cư Dị, Lý Bạch, Đỗ Phủ… lẫy lừng, chắc họ khoái khẩu món này…
-     - Tuân lệnh – Thiên Lôi xá mấy xá lui ra.
Quan hành khiển Trung Hoa vẫn ẩn núp đâu đó nghe được kêu thất thanh, chạy vào: