Truyện ngắn

Cơ quan tôi như có một trận động đất khiến mọi người đều kinh hoàng. Từng tốp từng tốp thì thầm bàn tán và ai cũng như người mất hồn.
Duyên do là cô y tá nỏ mồm được sếp sai đi lấy kết quả khám sức khỏe định kì của ông. Chuyện tầy đình mà cô ta lại thì thầm với cô lao công, từ cô lao công loang ra cả cơ quan. Nếu là người khôn ngoan thì cô y tá giấu nhẹm cái kết quả kia, bí mật gặp sếp thì có khi được lộc to bố tướng. Đằng này thì cô lại thắc mắc hỏi mọi người rằng “Sao lại thế ?”. Thật tình vì cô quá yêu mến thủ trưởng, quá tin thủ trưởng của mình vốn nghiêm như cái cột điện đường dây Bắc Nam. Làm gì có chuyện ấy, có tên nào ác ý với sếp chứ chả chơi. Đã lâu cô biết rất rõ sếp mình cẩn thận thế nào, sạch sẽ thế nào, không thể có chuyện lây nhiễm cái thứ của nợ ấy.
Các bạn có biết cái kết quả chết người ấy là gì không. Kết luận của bệnh viện điều trị cán bộ cao cấp rằng sếp tôi bị HIV. Ở cái nước mình thứ bệnh này bao giờ cũng kèm theo sự ăn chơi sa đọa, quan hệ nhăng nhít, gái gú tùm lum gì đó. Kết luận ấy là của sếp tôi một người kiêng khem, cẩn trọng, không ăn chơi lăng loàn thì vừa lạ lùng vừa kinh hoàng có khác nào thày tiểu chửa hoang.
Anh em trong cơ quan túm năm tụm ba mỗi anh một chuyện kể về sự cẩn trọng, sạch sẽ của sếp. Anh chàng Kỳ ở ban Tổng hợp nói như đinh đóng cột rằng cóc phải thế, có chuyện nhầm lẫn gì đây. Các ông có nhớ chuyện trên Sơn La kết luận mấy anh cán bộ bị ết. Tức quá mấy chàng phi về Hà Nội kiểm tra thì cho kết quả âm tính. Thế là chuyện tùm lum kiện cáo làm hại danh dự mà báo chí làm ỏm tỏi một thời. Rồi anh chàng Kỳ thuật lại một chuyến đi công tác với sếp.