Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015

CHÙM THƠ TRẦN NHƯƠNG


VỚ VẨN MÀ THÔI




Nào những danh gia vọng tộc
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi
.
Chức tước xênh sang mũ áo
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi
.
Quyền trượng oai phong ngất ngưởng
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi
.
Cổ phần, vi la, tiền như cây cỏ
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi
.
Vĩ đại vinh quang thống soái
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi
.
Tư tưởng bảo hoàng, ngàn trang triết luận
Tất cả đều vớ vẩn mà thôi
.
Ta đắm đuối với câu thơ, bức hoạ
Cũng vớ vẩn thôi nhưng ta được là ta…
Cỏ cứ mướt chân đê ngày tháng mới
Hoa cứ tàn bạc cánh lối người qua...
.
31-5-2008
(Rút trong tập thơ Gió làng ta xanh ngát - NXB Hội Nhà văn 2013)



THÁNG BẢY BUỒN


Bốn người bị giết ở Nghệ An
Sáu người Bình Phước
Hiếp dâm, cướp giật
Giải phóng mặt bằng máy xúc chèn dân

.

Nghệ sỹ ưu tú 
Nghệ sỹ nhân dân
Giải thưởng này kia 
Ồn ào bao chuyện
Đại hội chẳng bàn học thuật
Chăm chăm giành ghế chấp hành...

.

Ngư dân bám biển
Đơn độc ngoài kia
Phận nghèo nông dân vườn không nhà trống
Nhóm lợi ích và bày sâu tham nhũng
Ngấm ngầm vơ vét của dân

.

Cả tin lời xảo trá
Từ bán hàng đa cấp đến chữ bạc lời vàng
Bạch Đằng giang, Bạch Đằng giang
Nào ai có nhớ...?
.

Tháng Bảy buồn ơi, sông lở
Lòng ta chẳng thấy bên bồi....



TRẦN VĂN KHÊ

Kính viếng anh linh GS Trần Văn Khê


Một khúc ca trù
Một bài Dạ cổ hoài lang
Một cây đàn kìm
Một đời đam mê nhạc Việt

Người yêu nước hơn cả người yêu nước
Chẳng nhập siêu lí luận lằng nhằng
Người mang điệu Quan họ đi bốn biển năm châu
Người xuát khẩu tinh hoa đất Việt
Chẳng cần chi chức nọ quyền kia
Chẳng cần ai bốc thơm vĩ đại


Lầm lũi một đời
Đi bốn phương trời không cần ai tán tụng
Khúc hát miệt vườn vang giữa Pa-ri
Người nâng niu hồn Việt
Người khăn xếp áo the
Gảy đàn hát câu Vọng cổ


Người sống trong Dân
Mà Dân không xấu hổ
Trần Văn Khê
Trần Văn Khê
Với Người muôn năm là hữu hạn…


Hà Nội, 24-6-2015


GỬI ÔNG NGUYỄN SỰ



Thế là ông treo ấn từ quan
"Quan nhất thời và dân vạn đại"
Chẳng biết là khôn hay dại
Trước tuổi hưu ông thanh thản về Dân


*
Ông bảo tầu lá chuối chết rồi còn đeo bám thân cây
Đã khô quắt vẫn còn say quyền lực
Mắt lòa, tay run, lú lẫn còn cao giọng dạy đời
Thứ đồ cổ chẳng ai mong lưu giữ
*
Tham, sân, si thói đời như thuốc phiện
Ngộ ra liệu được mấy người ?
Vua Trần xưa đã biết nhường ngôi
Về Phủ Thiên Trường đồng nội
*
Sông Thu Bồn ôm ngang phố Hội
Đêm hoa đăng rưng rức đôi bờ
Hội An đó có một người thao thức
Biết vì Dân chăm chút cả tình người
*
Ông sớm về hưu chẳng màng chi quyền chức
Bởi đã vì dân nay được là Dân
Có bao kẻ về dân không có lối
Vật vờ giữa cõi nhân gian....
*
Ngẫu hứng chiều 8-6-2015


THƠ NGÀY NÓNG


Anh như bị chần nước sôi
Nửa sống nửa chín
nửa rau nửa người
Hà Nội 40 độ
Nóng như mưa từ Trời ...
*
Ngột ngạt oi nồng
Như đang tích bão
Nóng công bằng chia đều
Nhưng chỉ người nghèo được ưu tiên gánh chịu
*
Anh ngồi nhớ em
Ý nghĩ cũng tái như hơ lửa
Nghe chuyện vỉa hè
Xăng tăng điện tăng
Biển Đông nổi sóng
Đồng chí đằng mình xây đảo của ta
Quốc hội nóng lời chất vấn...
^
Bao giờ lại mùa Thu ?
Đất nước đợi mùa Thu năm cũ....
Anh đợi em về diù dịu lời yêu...
Ngày nóng 40 độ, 29-5-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TẠI SAO ĐÀI LOAN QUAN TRỌNG VỚI THẾ GIỚI

  Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng Nguồn: Gideon Rachman, “ Why Taiwan matters to the world ,” Financial Times, 10/04/2023 Biên dịch: Nguyễn ...