Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

CHÂN DÀI VÀ RƯỢU TẤT NIÊN


Trần Nhương



Hàng năm cứ vào cuối tháng Chạp, BCH Hội Nhà văn VN thường mời các cán bộ, viên chức đã từng công tác tại cơ quan TƯ Hội về dự bữa cơm tất niên.
Năm nay tổ chức vào ngày 26 Chạp. Trời mưa rét nhưng cũng cũng vừa đủ 7 mâm. Nhiều cao niên như anh Vũ Tú Nam, Ma Văn Kháng,,,không có mặt. Tô Đức Chiêu ốm, Hà Phạm Phú, Hoàng Minh Tường, Vũ Quần Phương… vướng bận. Buổi gặp gỡ vui vì một năm mới gặp với các anh chị là viên chức của Hội, còn nhà văn thường có dịp gặp nhau.
Chủ tịch Hữu Thỉnh chúc Tết, ông mang quà đến từng người, tinh thần có báo Văn nghệ Tết, vật chất có bao lì xì 500k. Thế là ngon Hội khó khăn mừng thế là nhiều.
Chả ai sắp đặt mà mấy gã họ Trần ngồi một mâm: Trần Nhương, Trần Đăng Khoa, Trần Ninh Hồ, đính kèm Nguyễn Trọng Tân, Nguyễn Thanh Hòa…
Rượu vào tây tây thơ bung ra như rượu vang bật nút. Chả hiểu sao lại nhằm đề tài chân dài. Nguyễn Trọng Tân nổ phát đầu như một phương châm hành động:

… Ngu gì dính đến chân dài
Công năng sử dụng chỉ vài… xăng ti
Đã kênh kiệu lại bội chi
Cứ theo chân ngắn giảm chi, dễ tìm”.


Cả mâm cười phớ lớ. Ô cái khẩu hiệu diễn ca này rất có tính khả thi chứ không như một số khẩu hiệu choang choang vô hồn.
Trần Đăng Khoa rủ rỉ rù rì nhưng đa tình ngầm, gã húp xoạt bát nước lẩu rồi húng hắng e hèm ra dáng cho mọi người chú ý. Gã cất giọng:

Thức đêm mới biết đêm thì ngắn
Chỉ thấy chân em mút mướt dài
Muốn hôn cuối gót lên đỉnh… vú
Mới đến lưng chừng…đã sớm mai…
Gã vừa ngừng thì cả mâm phá lên cười, thịt miến trong mồm bay như tên lửa của Nga bắn bọn IS. Hay, tuyệt cú, một bài tứ tuyệt không chê vào đâu được. Trần Ninh Hồ vua tứ tuyệt cũng khen xuýt đứt lưỡi.
Trần Nhương không chịu kém miếng đọc mấy bài thơ sưu tầm

Số em rất chi là đen
Cha sinh mẹ đẻ ra em chân dài
Chân dài đẹp trong mắt ai
Còn em luôn chỉ nhận hoài nỗi lo
Nào có ai hiểu được cho
Chân dài công sở như bò đang tơ
Sếp hay gọi lên đò đưa
Chân dài tay sếp.. lên bờ xuống khe
Trần Nhương bảo Trần Đăng Khoa từng làm sếp bên VOV có như thế không ? Khoa bảo em "kẹo xìu" rồi. He he.
Kết thúc Trần Ninh Hồ hào sảng ngâm nga:

Em yêu nhé bây giờ cho phép
Anh đi cùng xả Strees với em
Mấy hôm công tác cũng thèm
Xa em chỉ mấy… mèo hen… chân dài./

Khổ nỗi gã đọc thơ mà hơi rượu từ “loa ph\ường” của gã phun ra thấm đẫm cả mấy anh ngồi cùng mâm.
He he…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét