Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

THƠ HIỆN THỜI PLUS GIỚI THIỆU CHÙM THƠ TRẦN NHƯƠNG

CHÙM THƠ TRẦN NHƯƠNG
Trong hình ảnh có thể có: 1 người
Trần Nhương văn, Trần Nhương báo, Trần Nhương tranh, Trần Nhương chấm com nổi tiếng bài bản và dẻo dai. Đặc biệt là Trần Nhương thơ: Trách nhiệm, Trẻ và… Vui. Thơ Trần Lão mà đâu có chịu lão!
Thơ hiện thời Plus xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn một chùm thơ mới, rất ngẫu hứng Trần Nhương, ở độ tuổi 77.

BIỂN
Không bị mất tự do dân chủ
Không giải phóng mặt bằng cưỡng chế đất đai
Sao biển giận xé mình trăm lớp sóng
Oằn toàn thân quật nát bờ dài
Không tình ái ghen tuông thói đời chim chuột
Không ai bôi nhọ thanh danh
Sao biển lại đành hanh tức tối
Để bạc đầu khi tuổi đang xanh
Không ai xâm hại bản quyền đại dương ngàn tuổi
Không ai nhân bản hàng nhái mênh mông
Sao biển nổi khùng ngày đêm la lối
Giật lên giông bão đùng đùng
Không ai cấm visa xuất cảnh
Không an ninh ngăn lối ra vào
Sao biển phải lắm mưu ranh mãnh
Thủy triều lúc thấp lúc cao
Biển là biển…như em vẫn thế
Nếu không biển hóa thành ao
Anh hạnh phúc và đớn đau vô kể
Không mặn mòi anh sẽ sống ra sao?


TRIẾT HỌC
Số nhiều quan trọng lắm!
Không có nó không trở thành tín nhiệm
Không có nó không trở thành quần chúng
Không có nó không trở thành nguồn sống
Số nhiều ơi, nền móng của ngôi nhà...
Khi số nhiều đã tạo ra số ít
Như dây chuyền chưng cất giọt tinh hoa
Số ít thành ông chủ
Số ít thành kiêu sa!
Giữa pha lê và cát
Triết học... như ông già...!

THI HỨNG CHIỀU
Quần bò trễ
Bình nguyên phẳng phiu
Giếng ngọc nũng nà nũng nịu
Mơn mởn xanh thiên đường
Lăn lẳn dài mê muội
Ngày như đang sám hối
Bằng lăng rơi ngắt một khoảng trời
Trăng hứng sớm mới chiều đã tỏ
Mặt trời phờ phạc chân mây...
Người đi ngơ ngác
Đường tắc quánh người
Mùi xăng, mùi mồ hôi ô nhiễm phố
Biết bao giờ thênh thênh
Ánh mắt dò tìm
Chưa gặp ánh nào đồng cảm
Bình nguyên phẳng phiu
Giếng ngọc nũng nà nũng nịu
Cô đơn, cô đơn
Nhà ai rúc rích cơm chiều...

NGẪU HỨNG NẠ DÒNG
Nạ dòng, váy ngắn, xe ga
Nắng sôi mặt nhựa tưởng là giữa thu
Cột đèn ngu ngu ngơ ngơ
Bao nhiêu gương kính mờ mờ trong trong
Tan tầm người chảy dòng dòng
Khổ em luồn lách từ đông sang đoài
Khổ cho cả cặp chân dài
Chống trái, chống phải trong ngoài sục sôi
Tôi ngồi quán cóc với... tôi
Ước mình trẻ lại cái thời trung niên
Nạ dòng còn một chút duyên
Thì chơi nốt để sang miền... già nua
Mùa thu rồi lại sang mùa
Nồng nàn rồi cũng gió lùa heo may
Tôi ngồi quán cóc chiều nay
Nghĩ vơ nghĩ vẩn mới hay... mình già
Bỗng nhiên tôi bật tiếng khà
Uống chén trà chén ngỡ là nhậu bia...
Nắng chiều ném xuống thia lia
Nõn nường trắng quá... ô kìa một em...

THƠ NGÀY NÓNG
Anh như bị chần nước sôi
Nửa sống nửa chín
nửa rau nửa người
Hà Nội 40 độ
Nóng như mưa từ trời...
Ngột ngạt oi nồng
Như đang tích bão
Nóng công bằng chia đều
Nhưng chỉ người nghèo được ưu tiên gánh chịu.
Anh ngồi nhớ em
Ý nghĩ cũng tái như hơ lửa
Nghe chuyện vỉa hè
Xăng tăng điện tăng
Biển Đông nổi sóng
Đồng chí đằng mình xây đảo của ta
Cá chết vẫn chưa cáo phó!
Bao giờ lại mùa Thu?
Đất nước đợi mùa Thu năm cũ...
Anh đợi em về dìu dịu lời yêu...
HN, 2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét