Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

CHẲNG CÓ GÌ QUAN TRỌNG



Những cuốn sách một thời như sấm trạng
Giờ bán cân bà đồng nát mua về
Những quy phạm một thời như thước ngọc
Thành vết hằn ghi dấu sự ngô nghê.

Dòng sông Đà hùng dũng nhường kia
Giờ ngăn đập sông luồn qua cửa cống
Biển Vũng Tầu cứ tưởng mình dài rộng
Dàn khoan dầu biển hoá mảnh ao quê

Người quan trọng một thời bao thuộc hạ
Giờ vẩn vơ đợi khách chẳng ai thăm
Em hoa hậu đẹp như nhành lửa ấm
Bếp thời gian để lại chút than hoa

Em của anh ơi, chẳng có gì quan trọng
Đến tình yêu cũng có thể già
Ta hãy sống vô tư như trẻ nhỏ
Sáng xuân này lối ngõ nở đầy hoa…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét